Pascal là một ngôn ngữ lập trình được phát triển vào những năm 1960 và 1970 bởi nhà khoa học máy tính người Thụy Sĩ, Niklaus Wirth. Ngôn ngữ này được thiết kế với mục tiêu đơn giản, dễ đọc và dễ hiểu, phục vụ cho mục đích giảng dạy và phát triển phần mềm.
Dưới đây là một số đặc điểm chính của ngôn ngữ lập trình Pascal:
Cú pháp rõ ràng: Pascal có cú pháp đơn giản, rõ ràng và dễ hiểu. Điều này giúp cho việc đọc và viết mã trở nên dễ dàng hơn, đặc biệt là cho người mới học lập trình.
Kiểu dữ liệu tĩnh: Pascal sử dụng kiểu dữ liệu tĩnh, điều này có nghĩa là các biến phải được khai báo với kiểu dữ liệu cụ thể trước khi sử dụng. Điều này giúp tránh được các lỗi kiểu dữ liệu và tăng tính tin cậy của chương trình.
Thủ tục và hàm: Pascal hỗ trợ việc xây dựng các thủ tục (procedures) và hàm (functions), cho phép phân chia chương trình thành các phần nhỏ hơn và tái sử dụng mã.
Đệ quy: Pascal hỗ trợ việc sử dụng đệ quy, tức là khả năng một hàm gọi chính nó. Điều này làm cho việc giải quyết các vấn đề có tính đệ quy trở nên dễ dàng hơn.
Hướng đối tượng: Mặc dù phiên bản ban đầu của Pascal không hỗ trợ hướng đối tượng, nhưng các biến thể của Pascal sau này đã bổ sung tính năng này, tạo ra các phiên bản hỗ trợ hướng đối tượng như Object Pascal.
Pascal từng được sử dụng rộng rãi trong giáo dục và trong việc phát triển phần mềm trong những năm đầu của nó. Mặc dù không còn phổ biến như trước do sự phổ biến của các ngôn ngữ lập trình mới như C++, Python, và Java, nhưng Pascal vẫn là một ngôn ngữ lập trình tốt để bắt đầu học lập trình cơ bản và hiểu về các nguyên tắc cơ bản của lập trình.